Trưng Nữ Vương (40-43)
May mắn
thay đến những năm đầu công nguyên từ miền đất Mê Linh (vùng Hạ Lôi, huyện
Yên Lãng, Vĩnh Phú) đã xuất hiện hai người con gái kiệt xuất Trưng Trắc,
Trưng Nhị (gia đình họ Trưng có nghề chăn tằm. Nghề chăn tằm gọi kén đầy là
kén chắc, kén mỏng là kén nhị. Tên Trắc và Nhị từ đó mà ra) và ở Chu Diên (ở
dọc sông đáy, sông Hồng , trên đất Hà Sơn Bình, Hà Nội, Hải Hưng ngày nay)
là chàng trai Thi Sách dũng mãnh. Bởi thế, mùa xuân năm ấy, khi mùa săn ở Mê
Linh bắt đầu, quan Lạc tướng Chu Diên đã cho con trai là Thi Sách dẫn theo
một toán thân binh tới Mê Linh để kết thân với họ Trưng. Ý quan lạc Tướng
Chu Diên đã rõ, hai miền đất Mê Linh và Chu Diên liên kết thì chẳng phải tốt
lành cho chuyện nhân duyên của đôi trẻ Thi Sách – Trưng Trắc mà sức mạnh của
người Việt sẽ được nhân lên. Sức mạnh ấy có thể xoay chuyển tình thế, lật đổ
ách đô hộ của nhà Hán, khôi phục lại nước cũ của người Việt. Ít lâu sau,
trong niềm hoan hỉ của mọi người, Trưng Trắc đã cùng Thi Sách kết nghĩa vợ
chồng. Hôn lễ vẫn theo đúng lệ cũ của người Việt: vợ chồng tuy thành thân
nhưng người nào vẫn ở lại đất cũ của người ấy.
Tô Định giật mình trước cuộc hôn nhân của nữ chủ đất Mê Linh với con trai
Lạc tướng Chu Diên. Bởi hắn biết rõ, đằng sau cuộc hôn nhân là sự liên kết
thế lực giữa hai miền đất lớn của người Việt. Sự liên kết ấy đang nhân bội
sức mạnh chống lại nền đô hộ của nhà Hán. Linh cảm thấy trước một cuộc chiến
sẽ xảy ra mà cội nguồn của nó từ đất Mê Linh, Tô Định hoảng hốt tìm cách
triệt phá vây cánh của Trưng Trắc bằng cách đem đại binh đột ngột kéo về Chu
Diên, bắt giết Thi Sách, xem như đòn trấn áp phủ đầu của hắn.
Tin dữ từ Chu Diên đưa tới khiến Trưng Trắc đau đớn. Rồi ngay sau đó, Trưng
Trắc ra lệnh nổi trống đồng họp binh quyết trả thù cho chồng, rửa nhục cho
nước. Nghe tiếng trống ầm ào nổi lên , dân Mê Linh cung nỏ, dao búa, khiên
mộc, giáo lao trong tay cuồn cuộn đổ về nhà làng. Trên bành voi cao, nữ chủ
tướng Mê Linh mặc giáp phục rực rỡ. Dân Mê Linh trông thấy nữ chủ tướng đẹp
đẽ, oai phong lẫm liệt thì hò reo dậy đất, ào bám theo chân voi, theo chủ
tướng mà xốc tới. Trước khí thế ngập trời của đoàn quân khởi nghĩa, tòa đô
úy trị của nhà Hán trên đất Mê linh phút chốc đã tan tành. Dân Mê Linh đạp
bằng dinh lũy giặc tiến xuống Luy Lâu. Trong đoàn quân trẩy đi phá quận trị
Giao chỉ của nhà Hán, ngày càng có thêm nhiều đoàn quân từ các nơi đổ về.
Thành Luy Lâu cũng không đương nổi cuộc công phá của một biển người ào xung
sát, dũng mãnh theo hiệu trống đồng của Trưng Trắc, Trưng Nhị. Tô Định kinh
hoàng cao chạy xa bay về Nam Hải chịu tội với vua Hán. Tin thắng trận dồn
dập bay đi. Nỗi vui mừng quá lớn khiến cho người dân Việt nhiều đêm liền
không ngủ. Trải qua hàng chục đời, nay đất nước của vua Hùng mới được khôi
phục, nợ nước thù nhà của của tướng Mê Linh nay đã được trả. Trai gái rìu
đồng giáo sắt nắm chắc trong tay, những chiếc lông chim cắm ngất ngưỡng trên
đầu, bộ áo lông chim xòe rộng theo nhịp trống đồng dồn dập như không bao giờ
dứt. Tin thắng trận bay đi, các quận Cửu Chân, Nhật Nam, Hợp Phố cũng nổi
lên theo về với Hai Bà Trưng.
Đất nước sạch bóng quân thù. Hai Bà Trưng được cả nước tôn lên làm vua, đóng
đô tại Mê Linh. Những nữ thủ lĩnh, nữ nam cừ súy được phong các chức tướng
lĩnh rồi người nào trở về đất ấy dốc sức cùng dân xây dựng cuộc đời mới.
Trưng Nữ Vương miễn hẳn thuế khóa trong thiên hạ trong hai năm.
Năm Tân Sửu (41) vua Hán sai Mã Viện làm tướng quân, Lưu Long làm phó tướng
cùng với quan Lâu thuyền tướng quân là Đoàn Chí đem 20 vạn tinh binh kéo
sang đánh Trưng Vương.
Một trận huyết chiến tối sầm cả trời đất giữa 20 vạn quân của Mã Viện với
dân binh các làng chài do Trưng Vương thống suất đã diễn ra ở Lăng Bạc (vùng
từ Đông Triều đến Yên Phong, Hà Bắc). Quân Mã Viện đóng sẵn trên các triền
đất cao giữa vùng Lăng Bạc lầy lội chuẩn bị tiến công Mê Linh thì bị Trưng
Vương đem quân tới chận đánh. Hơn một vạn người Việt đã ngã xuống trong trận
đánh bất lợi này. Trưng Vương thu quân về giữ Cấm Khê (vùng Thạch thất-Hà
Nội và Quốc Oai-Hà Tây). Mã Viện lại kéo tới một loạt trận huyết chiến lại
xảy ra, máu chảy đỏ sông Hồng, sông Đáy. Hơn hai vạn người Việt nữa lại nằm
xuống ở đây. Chiến trường chính chống lại cuộc đàn áp man rợ của Mã Viện là
quận Giao Chỉ và Cửu Chân, Tổng số dân mới có 91 vạn cả già trẻ lớn bé. Vậy
mà chỉ trong mấy trận đánh hơn 4 vạn người đã bị giết và bị bắt. Quyết chống
giặc đến cùng, sức lực của người Việt hầu như dốc cạn để sống mái với bọn
lang sói theo ý chí kiên cường của Trưng Vương. Trong một trận đánh, sau khi
phóng những ngọn lao và bắn những mũi tên cuối cùng, Trưng Trắc, Trưng Nhị
đã gieo mình xuống dòng Hát Giang. Đó là ngày mùng 6 tháng 2 năm Quý Mão
(43). Cả nước vô vùng thương tiếc, đã lập đền thờ ghi công đức của hai vị nữ
anh hùng của dân tộc.
Chiếm được nước ta, nhà Hán sáp nhập nước ta vào Ðông Hán. Mã Viện còn cho
dựng cây đồng trụ ở chỗ phân địa giới và cho khắc sáu chữ : "Ðồng trụ chiết,
Giao Chỉ diệt" (cây đồng trụ đổ, thì người Giao Chỉ mất nòi). Nhân dân ta ai
qua đó cũng ném một hòn đá vào, dần dần thành gò cao, đến nay không biết cột
trụ ở đâu.

No comments:
Post a Comment